BÌNH GIANG QUÊ TÔI
Quê hương mình đẹp lắm phải không anh?
Nơi đất mẹ dệt thành bao mơ ước
Cho cuộc sống hôm nay ta có được
Những niềm tin để vững bước vào đời
Đến Bình Giang tuyệt mĩ lắm người ơi
Thị Trấn Sặt tươi ngời theo năm tháng
Nơi giáo xứ mùa Noel tỏa rạng
Phút yên bình soi sáng cõi trần gian
Thăm xứ đông thương nhớ đến vô vàn
Làng tiến sĩ qua thời gian còn đó
Đời hậu thế dưỡng tương lai sáng tỏ
Luôn tự hào dù gian khó chưa qua
Đất Châu Khê, Lương Ngọc thật mặn mà
Nghề vàng bạc truyền qua nhiều thế hệ
Thật tinh xảo người công nhân tác chế
Cho ra đời mĩ nghệ đẹp lung linh
Cánh đồng quê yên ả đến thanh bình
Về Hùng Thắng, Bình Minh thăm người nhé
Cùng Hồng Khê, Cổ Bì như tranh vẽ
Ở nơi nào cũng mỗi vẻ xinh tươi
Bàn tay anh chạm trổ thật tuyệt vời
Làng mĩ nghệ ở nơi nào tuyệt tác
Đây Hưng Thịnh hoa văn như nốt nhạc
Đem tình yêu chất phác lẫn ngọt ngào.
Thái Học ơi! Mảnh đất đẹp làm sao
Nghề làm lược đã đi vào cuộc sống
Cho mái tóc luôn bồng bềnh rẽ sóng
Đẹp tình em và lắng đọng tình anh
Qua Thái Dương, Thái Hòa nét trong lành
Cò bay sải cánh đồng xanh mươn mướt
Cùng Tân Việt, Nhân Quyền đang lần lượt
Phát triển đều và vượt mọi khó khăn
Nghề mẹ cha nhiều lam lũ nhọc nhằn
Đây Tráng Liệt nổi danh nghề cơ khí
Từng nhịp sống cùng tình yêu bền bỉ
Thì anh ơi hãy nghĩ đến quê hương
Về Long Xuyên thăm gốm xứ bên đường
Yêu nhiều lắm tình thương sao kể hết
Đến Vĩnh Hồng, Vĩnh Tuy cùng thêu dệt
Giấc mơ nồng mỏi mệt sẽ qua mau.
Người Bình Giang luôn chung thủy một màu
Dù cuộc sống trước sau nhiều thay đổi
Lòng son sắt nhớ nhung về nguồn cội
Sẽ mở đường dẫn lối bước ta đi.
( Vũ Thương 15/5/2018)